Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Con hẻm nhỏ ngày xưa anh có nhớ
Những ngày mẹ đánh đòn, anh nức nở
Bên chiếc cầu cũ kỹ bé con con
Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Con đường cũ có còn trong ký ức
Nơi ngã tư dòng xe luôn đan chật
Cứ ồn ào, hối hả chẳng đâu hơn
Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Quán bún bò có trôi vào quên lãng
Hạnh phúc ngày ấy sao mà đơn giản
Chiếc bụng đầy bởi tô bún thơm ngon
Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Những chốn cũ liệu còn trong trí nhớ
Mái trường xưa, sân nhà thờ tĩnh lặng
Cả một thời áo trắng, thuở vàng son
Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Anh có quên những con người xưa cũ
Người cùng anh qua những ngày sương phủ
Khi trăng tròn cũng như lúc trăng non
Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Liệu có một điều gì anh nhớ nhất?
Nguyễn Vũ Hồng Nhân
[28.12.2025]
