Nếu Một Mai Anh Lãng Quên Sài Gòn

Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Con hẻm nhỏ ngày xưa anh có nhớ
Những ngày mẹ đánh đòn, anh nức nở
Bên chiếc cầu cũ kỹ bé con con

Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Con đường cũ có còn trong ký ức
Nơi ngã tư dòng xe luôn đan chật
Cứ ồn ào, hối hả chẳng đâu hơn

Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Quán bún bò có trôi vào quên lãng
Hạnh phúc ngày ấy sao mà đơn giản
Chiếc bụng đầy bởi tô bún thơm ngon

Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Những chốn cũ liệu còn trong trí nhớ
Mái trường xưa, sân nhà thờ tĩnh lặng
Cả một thời áo trắng, thuở vàng son

Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Anh có quên những con người xưa cũ
Người cùng anh qua những ngày sương phủ
Khi trăng tròn cũng như lúc trăng non

Nếu một mai anh lãng quên Sài Gòn
Liệu có một điều gì anh nhớ nhất?

Nguyễn Vũ Hồng Nhân
[28.12.2025]

Phút Ra Trường

Đỏ hoe phượng rợp cả con đường,
Inh ỏi ve kêu khắp tứ phương,
Nhanh quá hè ơi sao vội đến
Để ta nhớ mãi phút ra trường.
Ngày mai hai đứa chia hai ngả,
Biết có còn không những nhớ thương?
Biết ai còn nhớ buồn vui cũ
Hay chỉ mình ta với vấn vương?

Nguyễn Vũ Hồng Nhân
[2012]

Nơi Đẹp Nhất

Có kì quan nào đẹp hơn trái tim mẹ,
Có đại dương nào sâu hơn nước mắt cha.
Con muốn vẫy vùng khắp năm châu bốn bể,
Con đừng quên có một nơi gọi là nhà.
Là nơi đẹp nhất,
Là nơi cha mẹ vẫn đợi con trở về,
Là nơi cha mẹ vẫn từng ngày dõi theo con.

Nguyễn Vũ Hồng Nhân
[…]

Nguyệt

Minh Nguyệt trên cao tỏ lòng Minh Đăng dưới đất,
Chênh vênh khóc – cười, náo nức – lặng im.
Trăng mãi ngàn năm tròn khuyết
Sáng soi muôn vạn vật.
Đèn vẫn trọn đời sáng tối
Dẫn lối một con tim.

Nguyễn Vũ Hồng Nhân
[2018]